Cuộc khủng hoảng chất thải dệt may đang là mối đe dọa ngày càng tăng đối với các hệ sinh thái toàn cầu. Các sợi tổng hợp như polyester, mất hàng thế kỷ để phân hủy, và các hóa chất nguy hại rò rỉ từ bãi chôn lấp làm trầm trọng thêm thiệt hại về môi trường. Trong bối cảnh cấp bách này, tái chế từ vải sang vải (T2T) đã nổi lên như một hệ thống mang tính cách mạng để chuyển đổi vải bỏ đi thành nguyên liệu thô chất lượng cao, giảm sự phụ thuộc vào các nguồn nhiên liệu hóa thạch nguyên chất.
Trong khi tái chế cơ học gặp khó khăn với vải pha trộn và sự phân hủy sợi, tái chế hóa học lại mang đến một bước đột phá. Phương pháp này hòa tan hàng dệt thành các thành phần phân tử, tách thuốc nhuộm, polyme và chất gây ô nhiễm để tạo ra vật liệu nguyên chất. Tái chế hóa học đặc biệt quan trọng đối với polyester, chiếm 52% sản lượng sợi toàn cầu.
Quanzhou Yooretex New Material Co,. Ltd. là một ví dụ điển hình cho sự đổi mới này. Chúng tôi biến polyester sau khi tiêu dùng thành sợi bền giống hệt với vật liệu nguyên sinh bằng cách tái chế hóa học. Phân loại bằng AI và quét hồng ngoại tối ưu hóa việc phân loại chất thải để đảm bảo độ tinh khiết của nguyên liệu đầu vào.

Các công ty trên toàn thế giới đang áp dụng phương pháp tái chế hàng dệt may để giải quyết vấn đề rác thải dệt may:
1. Hệ thống vòng kín của H&M
2. Sáng kiến len tái chế của Patagonia
Để đạt được nền kinh tế dệt may tuần hoàn, các bên liên quan phải:
1
Đầu tư vào cơ sở hạ tầng tái chế hóa chất.
2
Chuẩn hóa hệ thống thu gom rác thải dệt may.
3
Giáo dục người tiêu dùng về lợi ích của việc tái chế hàng dệt may.
Với những cải tiến như giải pháp ứng dụng AI của Yooretex, hoạt động tái chế T2T có thể thu hồi 45% chất thải dệt may vào năm 2030.
Kết luận: Định nghĩa lại chất thải thông qua tái chế T2T